Chương 46: TIN TƯỞNG Ở CHÚA NHỮNG KHI BỊ CHỈ TRÍCH

 

Phàn nàn là thiếu khiêm tốn

 

- Con ơi! Cứ vững tâm và tin tưởng nơi Cha.

 

       Lời nói là chi nếu không chỉ là âm vang! Nó thoảng trên không mà không xuyên được núi đá.

 

Con có lỗi ư? Con hãy quyết tâm tu sửa.

 

       Lương tâm con không trách gì con ư? Con cũng hãy cứ vui chịu thử thách vì lòng mến Chúa.

 

       Nếu chưa có sức chịu những tra tấn gắt gao, ít ra con hãy vui chịu những lời chỉ trích nhẹ.

 

       Tại đâu những cái tầm thường như vậy mà cũng vò nát được tâm can con? Không phải ư, tại con còn nuối xác và quá bận tâm đến miệng đời?

       Vì sợ người ta khinh mà con không muốn bị bác bỏ và cố tìm lẽ chữa mình để che đậy.

 

       Con hãy kiểm tra con kỹ hơn và con sẽ thấy đời còn nằm vùng trong con: đời là cái tham vọng muốn thỏa ý đời.

 

       Nếu con còn sợ hèn kém và xấu hổ vì lỗi con, quả con chưa khiêm tốn thực, chưa chết hẳn cho đời và đời chưa bị đóng đanh cho con.

 

Hãy nghe Cha, và con sẽ bớt khổ vì dư luận người đời.

 

       Dẫu rằng người ta nói về con tất cả những cái mà lòng hiểm độc nhất của người đời có thể bịa ra được, tất cả những cái đó đã làm gì được con, nếu con chỉ coi nó như cái rác, mà không thèm để ý tới? Nó có nhổ được một sợi tóc của con chăng?

 

Phàn nàn là thiếu tin tưởng

 

Người thiếu tinh thần nội tâm và không nhớ Chúa hiện diện, dễ bị chấn động vì một lời chê bai.

 

       Trái lại, ai tin ở Cha và không cố chấp theo ý riêng, người đó không sợ gì người đời.

 

       Chính Cha mới là người phải xét đoán: không gì bí mật mà dấu được Cha, Cha biết mọi sự xảy đến thế nào và phân biệt rõ bên nguyên bên bị.

       Lời dị nghị ấy do Cha muốn. Tai ương ấy Cha cho phép xảy đến, “hầu tỏ lộ những thầm kín của bao lòng người” .

 

       Chính Cha sẽ xét cả người có tội lẫn người vô tội. Nhưng Cha lại muốn dùng một lý đoán mầu nhiệm để thử cả hai trước.

 

       Chứng của người đời hay lầm lẫn. Lý đoán Cha rất chính trực, nó sẽ tồn tại và không bao giờ lay chuyển được.

 

       Thường nó còn bí ẩn và ít ai thấu được tường tận, nhưng nó không lầm và không thể lầm, mặc dầu nó bị mắt đời phủ nhận.

 

       Vậy xét đoán gì, con hãy đến với Cha và đừng bao giờ khư khư ở ý riêng mình.

 

       “Người công chính không xao xuyến trước mọi biến cố Chúa cho xảy đến” . Dầu phải vu khống, họ cũng ít quan tâm. Có người bào chữa lý sự, họ cũng

chẳng vội mừng.

 

Vì họ biết rõ Cha thấu tâm can. Cha không xét theo ngoại diện và hình thức.

 

Thường khi cái trước mắt người đời là đáng khen, với Cha lại đáng chê đấy!

 

Tín nhiệm ở Chúa

 

- Lạy Chúa, Thẩm phán chí công, uy lực nhưng nhân hiền! Chúa biết rõ người đời yếu hèn và tội lỗi. Chúa hãy là sức mạnh con và là niềm tin tưởng của con. Vì lương tâm con không đủ minh chứng cho con.

 

       Chúa biết điều con không biết: thế nên con phải cúi nhận tất cả lời kêu trách và chịu cho vui lòng.

 

       Xin Chúa khoan dung tha thứ cho những lần con không làm được như thế và thêm ơn để con nhẫn nhục hơn.

 

       Con thà cậy nhờ lượng đại từ bi Chúa để được ơn tha thứ, hơn là gàn tưởng mình vô tội để che đậy một lương tâm mờ ám.

 

       Dầu không thấy mình có lỗi, con cũng không vì đó mà tự minh oan được, vì “nếu không được Chúa khoan dung, chẳng ai đáng gọi là công chính trước mặt Chúa”

 

.

SUY NIỆM

 

Bị chê, tự nhiên ai cũng khó chịu. Nhưng điều cần nhất là đừng nuôi và chiều theo cái khó chịu đó. Để được thế:

 

       - Đừng nghĩ ngợi, đừng tìm chê lại hay báo thù người chê mình. - Vui chịu theo gương Chúa và dâng mọi đau khổ, nhục nhã cho Chúa. - Xử lại tử tế, nói và làm ơn, nếu có thể. Đó là khiêm nhượng thật. Lời Chúa: “Hạnh phúc lớn cho chúng con nếu người ta mai mỉa, hành xích và vu

khống cho chúng con những điều xấu, chúng con hãy vui mừng và sung sướng vì phần thưởng chúng con ở trên trời rất trọng đại”.

 

       Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Chúa nghĩ thế nào về con? Chúa sẽ đoán xử và lên án con thế nào trong ngày công phán! Xin Chúa giúp con lợi dụng những đau khổ nhục nhã đời này mà đền tội, để khỏi đền trong muôn thuở.

 

Lc. 11, 35

 

Prov. 12, 20 Ps.142,2